2010/05/10

chờ...

1 comments
Nghe nói chiều nay lớp toán thầy Lộc nghỉ, xe nó hết điện,...tối nay mình lại phải lên cái chốn quỷ quái đó,...
Một đám bạn kéo vào cười nói ầm ĩ, không thấy nó, tụi nó bảo nó đi sau,...
Lão Lộc vào, kéo theo một "bầy quỷ" nữa, vẫn ko thấy nó, tụi nó bảo nó còn bận chuyện gì đó, mình thấy lo,...
Một đống sữa, trời ạh, thì ra lớp nghỉ toán đi thăm mình,...nó đâu?
Trò chuyện hồi lâu, nó vào, đi cùng nhok Kim, bày đặt mắc cỡ nữa chứ!!!
Một lát, bọn nó kéo nhau về, nó chần chừ, hình như có sự sắp đặt từ trước, nó và nhok Kim hẹn nhau, nói nhỏ gì đó, chúng nó kéo nhau về hết sau khi dặn dò, chúc sức khỏe, nó chần chừ...
Về hết rùi, cái đèn ko sáng, sân hơi tối, nó vẫy tay bảo mình ra, gì đây???
Hỏi thăm vài sâu, nó lôi ra một sợi dây chuyền màu trắng, trời ạh, hóa ra...Mình phì cười, nó bảo: "xem như Q lun ở bên T..." Mình bắt nó đeo vào cho mình, nó quàng tay wa cổ, nhẹ nhàng, mình thấy thật gần và ấm áp, mùi hương wen thuộc...sao nó đeo lâu vậy???
Nhìn mình chằm chằm, nó bảo: "nhớ về sớm, đừng để Q chờ lâu nha..." . Hứa mà, ngoắc tay nào...Mình...sẽ...về...!
Nó lên xe, dặn dò lần nữa, có vẻ ko mún về, mình...! Mình bảo nó về sơm. "T vào trước đi!", "Hok, Q về trước đi!" Trẻ con wá, hì. Nó lên xe, vẫn còn cố nói thêm vài câu nữa, "Hứa phải chờ người ta đó nha!" mình nheo mắt, nó cười, dịu dàng và dễ thương như mọi lần, ấm áp...
Mình đeo khẩu trang cho nó, nó quay xe trở về, kéo vai nó lại, nó quay đầu lại, ngơ ngác..."T nói nhỏ cái này nè..." Mình chỉ thì thầm, và rồi kéo nhẹ cái khẩu trang ra khỏi mặt nó, môi chỉ chạm nhẹ vào mặt, im lặng...mềm mại, mịn màng, thơm mùi hương wen thuộc, 1,2,3s ước gì trái đất ngừng quay...Ko nói gì cả..."nhớ chờ ng ta nha...!" ...Nó về...! Lần thứ...3, lần này nó ko khóc, ko trách mình như những lần trước, sweet kiss...

1 comments:

Nặc danh nói...
5/29/2010 04:39:00 SA

Maybe I knew all your stories and how happy you feel after that. You’ve found your real half and give her… the first kiss…. Oh I’m sorry if I …
Let keep her beside you, now and forever. … It is a happy ending, isn’t it?

Đăng nhận xét