2010/05/17

ghét...

0 comments
Mình gọi cho nhok, nghe tiếng rất ồn, hình như đang ở đâu đó, trả lời cộc lốc, có vẻ như nhok không muốn nói chuyện vs mình thì phải, nghe giọng rất bực bội, mình cũng không hiểu nữa???
Nhok đang "nhậu" ở nhà thầy Đạt, có vẻ đang vui và mình cũng ko muốn làm nhok mất hứng, mình chỉ muốn... mà nhok ko thix thì...thôi vậy! Cho anh xin lỗi nha, làm phiền em rồi!
Lạnh quá! Một mình trên đường giữa đêm khuya, một, hai, ba tin nhắn, hình như là có chuyện gì đó, mình đã vào blog của nhok, một bài viết mới, khóc, nước mắt, buồn...ko diễn tả được tâm trạng của nhok hay sao? Nhok đang rất rất rất là buồn...Mình ko biết nhưng có vẻ như dv nhok bây h mình là kẻ đáng ghét nhất trần gian, ko chia sẻ được, mình ước gì được như úc trước, được nghe nhok nc mỗi khi nhok buồn, dc nghe nhok khóc mặc dù mình rất sợ nc mắt của con gái, nhưng ít ra thì mình cũng cảm thấy ấm áp khi dc chia sẻ vs một người nào đó...nhưng h thì hết rồi...Mình nhớ ngày xưa quá...
Nghe nói nhok đã uống hơi nhiều bia, trời ạh! Đừng có mà mượn "tửu binh" để phá "thành sầu" nha, nhok là con gái mà!
Em gái mình nó cũng bảo rằng nó muốn thức cả đêm để khóc: "Có phải nc mắt sẽ làm em trưởng thành hơn trong cs này phải không anh?" Ngốc ạh, nó chỉ làm cho em càng buồn thêm thôi, em sẽ chỉ cảm thấy thanh thản nếu em nhìn dc ánh sáng phía cuối con đường, nơi em sẽ có bình yên và hy vọng, nc mắt sẽ làm vơi đi nỗi buồn của em, nó giúp em trở thành ...trẻ con, dc sống lại quá khứ để lãng quên những nỗi buồn thực sự...



Lạnh quá! Mình lại sợ, sợ cái gì đó của quá khứ và thực tại ko giống nhau...Sợ rằng ngay đến cả cơ hội để mình khóc như bây h cũng còn không có nữa, khi đó, linh hồn có thể khóc dc chăng?

0 comments:

Đăng nhận xét